Wednesday, July 25, 2012

Đối đáp

1. 18 July

Chuyện xảy ra trong lúc con ngồi đợi Mẹ ăn cơm....

Mẹ: giơ miếng thịt gà tẩm bột rán to oạch lên trêu con, con ăn đi, ăn cả miếng này đi, ăn cả xương nhé, há mồm ra nào...

Con: ơ, con chó mới gặm xương cơ mà. Mẹ vớ vẩn...
(nguyên xi xì xì)

Mẹ: choáng với con zai (gần 27 tháng) Chỉ vì buột miệng vài lần nói con vớ vẩn nào, nay đã được con thực hành lại lun

Bố Nguyen Vu Hung về mà xem con zai đối đáp với Mẹ nhé!

2. 23 July

Trên đường từ nhà bà ngoại về nhà bà nội....

Đang đi bỗng dưng lác đác có hạt mưa...Bố dựng lại mặc áo mưa cho 2 Mẹ con..

Mẹ: con co chân lên, Mẹ che cho khỏi mưa...1 lúc sau, hỏi lại con: Con có bị mưa hắt vào người không?

Con (rất dõng dạc): không Mẹ ạ, chỉ hơi gió 1 tí thôi..

Mẹ rất vui vì tuy mới gần 27 tháng mà con đã hiểu hầu hết câu chuyện của người lớn nói, con đối đáp với Mẹ như 1 chàng thanh niên...Con còn biết link các sự kiện với nhau (mưa, gió...), so sánh để làm câu chuyện thêm phong phú...

Yêu con nhiều...

Thursday, July 12, 2012

Họp phụ huynh July 2012

Hôm nay là lần họp phụ huynh thứ 2 cho con tại ngôi nhà Sakura sau tròn 1 năm con theo học ở đây...Nhìn chung là Mẹ hài lòng với chất lượng của trường cũng như quá trình phát triển của con.

Đầu tiên là với thày Micheal: thày nói rất happy, hài lòng với con và không có gì Mẹ phải lo lắng cả. Con rất hào hứng tham gia các hoạt động trong giờ học t.Anh, khả năng tập trung cao, active, smart, well-behaved...Con tiếp thu nhanh và luôn sẵn sàng xung phong trả lời các câu hỏi.
Thày rất ngạc nhiên về khả năng học số của con, con đã biết từ 1-20, nhận được mặt số, đếm được (mặc dù ở lớp thày mới đang dạy "nhớ" từ 1-10).
Thày nói có lẽ sự phát triển của con 1 phần là do sự hợp tác của gia đình ở nhà. Nghe mà nở từng khúc ruột, ít ra cũng là dấu hiệu tốt cho "chiến lược, đường hướng" của Mẹ là đúng, 1 sự ghi nhận nho nhỏ cho những gì Mẹ đã luôn cố gắng, và là động lực cho Mẹ tiếp tục những điều đang ấp ủ muốn làm cho con, con yêu ạ :)

Chuyển sang họp với cô Thảo (cô giáo chủ nhiệm của con), cô Hạnh (trưởng phòng đào tạo, phụ trách chuyên môn, Montessori), cô Hạnh (ban giám hiệu), các cô cũng đánh giá cao sự nỗ lực của con trong thời gian qua. Vẫn là khả năng tập trung, khả năng quan sát (con đặc biệt thích), sự tỉ mỉ cẩn thận, sự hào hứng khi tham gia các giờ học trên lớp và giờ học Montessori.
Cô Thảo cũng khen sự trưởng thành về mặt ngôn ngữ của con khi con đã nói được các câu rất đầy đủ chủ ngữ, vị ngữ, thưa gửi đoàng hoàng. Về cái này Mẹ lại phải tranh thủ "khoe" với các cô là ở nhà Mẹ cũng luôn nghiêm khắc uốn nắn con về mặt giao tiếp. Nhiều khi con rất hấp tấp và chỉ nói những gì mình muốn: sách, Mẹ ơi, sách hay cái này cái kia...Những lúc như vậy Mẹ đều để con bình tĩnh và hỏi lại: con cần gì, con phải nói với Mẹ là Mẹ ơi, Mẹ lấy giúp con quyển sách với ạ/ Mẹ ơi, Mẹ giúp con với ạ....Chỉ 1 vài lần là con hiểu rằng, để được Mẹ/ người khác chú ý/ giúp thì con phải nói câu đầy đủ, có thưa gửi...

Mẹ cũng rất vui vì  tư duy của con cũng phát triển rõ rệt. Con biết chắp nối, liên tưởng các sự kiện, con biết so sánh, biết sự đối lập...


Mẹ có đề xuất cho con tham gia thêm 1 ngoại ngữ nữa là tiếng Nhật (vì trường mới có 1 cô giáo người Nhật), nhưng có vẻ hơi khó vì nhu cầu này không nhiều và việc sắp xếp thời gian cũng không đơn giản. Chắc Mẹ sẽ phải tìm cách khác để cho con tiếp cận. Mục tiêu là trước 3 tuổi :)

Với Mẹ, dạy con là 1 công việc vĩ đại nhất trên đời, công việc luôn tạo nhiều hứng thú, làm cho Mẹ quên hết sự mệt mỏi trong công việc và cuộc sống hàng ngày. Mẹ không nghĩ mình tạo áp lực cho con mà chỉ đơn giản là kích thích sự hứng thú, tìm tòi của con, kích thích trí não, tư duy, giúp con có nhiều cơ hội để tiếp cận với thông tin mà thôi. 1 nguyên tắc duy nhất Mẹ áp dụng là không ép khi con không thích.

Yêu con nhiều,
Bố Mẹ



Monday, July 2, 2012

Bảo Bình: lạc lõng giữa người thân, gia đình ???

Gửi Cọ iu,

Giá như con lớn 1 chút để Mẹ có thể "nói chuyện" cùng con....

Mẹ buồn quá...Lại thêm 1 miscommunication...Chả là tình cờ Mẹ biết được Hội thảo về việc dạy con của anh Quách Tuấn Khanh với chị Kim Ngân, Mẹ đăng ký tham gia nhưng ngay sau đó thì phát hiện trên youtube 2 anh chị này cũng đã cộng tác với VTV ra 1 series về việc nuôi dạy con...Mẹ rất hứng thú và xem 1 cách ngấu nghiến...Đối với Mẹ việc học lúc nào cũng là không đủ, Mẹ không muốn giới hạn mình trong thế giới nhỏ bé...Mẹ biết VN còn rất lạc hậu trong việc tiếp cận các phương pháp nuôi dạy con, và Mẹ là người luôn sẵn sàng thay đổi cho những gì tốt đẹp hơn.

Hôm đấy con dạy sớm, mẹ bật youtube cho con nghe nhạc như thường lệ. Sau khi ông bà đưa con đi học thì Mẹ lại nhớ ra clips của anh Khanh này, vừa ăn sáng vừa nghe lại...Mẹ nghĩ rằng với những vấn đề mới thì nghe đi, ngẫm nghĩ, nghe lại, áp dụng, riết cũng thành thói quen của mình...Cũng đến giờ phải đi làm, Mẹ lưỡng lự vài giây hoặc là tắt máy đi, hoặc là chia sẻ clips này với ông bà. Mẹ biết ông bà cũng thường khá "cứng nhắc" trong việc thay đổi, nhất là tiếp cận với cái mới, nhưng thôi, Mẹ tặc lưỡi, cứ để đấy không thích thì ông bà có thể tắt đi mà...Cũng vội nên Mẹ không để lại lời nhắn gì cho ông bà.

Chuyện chỉ có thế, thế mà ông giận Mẹ, ông nói ông ức (đến tận bây giờ- đã gần/hơn 1 tháng) vì Mẹ láo lếu, Mẹ định dạy ông bà à???

Nghe được thế Mẹ mà mắt Mẹ cay xè, chẳng biết phải nói gì...Mẹ chỉ nghĩ rằng Mẹ chưa bao giờ làm việc gì "láo lếu" với ông bà cả, có chăng chỉ là Mẹ đưa ra ý kiến của riêng mình, Mẹ làm những việc mà Mẹ cho là đúng (mà không ảnh hưởng gì đến ai)...Mẹ luôn nghĩ rằng dù bất cứ chuyện gì xảy ra, Mẹ cũng sẽ không phải/ không bao giờ phải hối tiếc về bất cứ việc gì Mẹ đã làm. Mẹ cũng hy vọng rằng đến 1 lúc nào đó ông bà sẽ hiểu Mẹ hơn...

Tự nhiên Mẹ nhớ đến 1 câu nói về cung Bảo Bình: là những người luôn lạc lõng ngay cả giữa người thân và gia đình...Đúng là thế với Mẹ, con zai ạ...

PPMM 2/7/2012

Little numbers

Hôm qua trên đường về nhà con làm Bố Mẹ ngỡ ngàng khi đếm 1 lèo từ 1 đến 10 bằng tiếng Nhật...

Trước đây Mẹ có dạy con từ 1-5 thì dừng lại vì thấy có vẻ "hơi phức tạp" đối với con. Mẹ cũng chỉ nói qua qua từ 6- 10 khoảng 1 vài lần, chỉ để đấy thôi chứ không nghĩ con lại để ý...

Thế là, khi tròn 26 tháng thì con zai của Mẹ đã thành thạo về các con số:

1-20: tiếng Việt. Con có thể đếm đồ vật và nói chính xác (chứ không 1,2,3 rồi có 2 con vịt Mẹ ạ như trước đây) Thêm 1 điều bất ngờ con dành cho Bố Mẹ nữa là con có thể đọc số ngược (thông tin số đăng kiểm dán lên kính bên ngoài, con ngồi trong taxi đọc ra không 1 chút vấp váp)

1-20: tiếng Anh. Tuy nhiên thỉnh thoảng con hay bị tẩu hỏa như 15 thì con sáng tạo là fiveteen...hihi...

1-10: tiếng Nhật

Có vẻ con rất yêu các chữ số, con luôn bị các con số quyến rũ mê hoặc bất kỳ trong hoàn cảnh nào...
Hy vọng con zai của Bố Mẹ ngày càng ngoan, đáng iu và cho Bố Mẹ những điều bất ngờ thú vị mới :)