Con
trai tròn 4 tuổi. Cái tuổi dở dở ương ương muốn
khẳng định cái tôi và muốn gây sự chú ý.
Nhận thức: Mẹ
khá hài lòng với nhận thức của con về thế giới xung
quanh. Con rất chịu khó quan sát và ghi nhớ. Nhu cầu tìm
hiểu của con rất lớn, con không ngừng nghỉ với các
câu hỏi tại sao. Chỉ khác hồi 3 tuổi là giờ mẹ đặt
câu hỏi ngược lại với con nhiều hơn để con tự tư
duy, suy nghĩ. Con rất ngưỡng mộ các nhân vật lịch sử,
anh hùng nên Bố Mẹ thường thông qua các nhân vật ấy
để dạy dỗ, khích lệ con.
(ăn nhiều để
khỏe như chú Trần Thủ Độ, chú Yết Kiêu rất thích ăn
rau muống…:D) Ngoài ra, còn 1 chiêu “chú Nam” – chú
công an ông bà tự tạo nên, và cũng là nhân vật mà cả
nhà thường nhờ chú gửi thông điệp cho con. Vào các dịp
quan trọng, “chú Nam” đều gửi thư khen ngợi, nhắc
nhở, động viên con.
Khả năng toán
học: vì đặc biệt yêu thích các con số (từ khi 2 tuổi)
nên con tiếp tục say mê tìm hiểu toán học thông qua các
phép cộng, trừ, nhân (bảng nhân) chia (1 chút). Trong giờ
Montessori ở lớp con luôn chọn cho mình góc toán học với
các phép cộng 4, 5 chữ số. Con luôn làm cho Bố Mẹ ngạc
nhiên với trí nhớ khá tốt. Buổi tối con thường
“khoe” với Mẹ các phép tính đã cộng ở lớp, con có
thể nhớ chính xác phép cộng dài ngoằng 3124 + 1456+ 2341
= xyz, hay con có thể nhớ được thời lượng các video
yêu thích (ví dụ 1 tiếng 13 phút 20 giây) hoặc ngày sinh
nhật của ông bảo vệ tòa nhà (hỏi từ hơn nửa năm
trước)…
Con tư duy, suy
luận khá tốt. Ví dụ Ông Khanh hàng xóm sinh năm 1951,
hơn ông ngoại 3 tuổi (ông ngoại sinh năm 54), ông ngoại
60 tuổi, nên ông Khanh 63 tuổi. Hay bác Liên hơn Mẹ 2
tuổi, bác Hải hơn Mẹ 3 tuổi thì con đã tự suy ra bác
Hải hơn bác Liên 1 tuổi. Con cũng biết chuyển đổi để
quy về 1 đơn vị, ví dụ 1 tiếng 10 phút = 70 phút, 2
tiếng = 120 phút.
Không còn “áp
lực với chỉ tiêu” mẹ để con tự do thoải mái với
môn toán học.
+ Tiếng Việt:
con đã bắt đầu thích đọc – điều làm mẹ rất đỗi
bất ngờ. Trước đây, khi con 1.5-2 tuổi, Mẹ cũng cố
gắng giới thiệu phương pháp flashcard với con nhưng con
không hứng thú nên Mẹ cũng bỏ qua. Rất gần đây,
khoảng 3-4 tháng trước, hình như từ khi ở lớp các cô
bắt đầu dạy chữ cái tiếng Việt thì con lại có hứng
thú với các con chữ. Chỉ có điều, con không học đánh
vần như thông thường (mặc dù Mẹ có mua bộ ghép vần
rất sinh động), con học theo phương pháp chụp hình. Và
với phương pháp này thì các dấu (/,\,~.) lại làm khó
cho con..Con bắt đầu từ các từ đơn, từ ghép rồi đến
những quyển truyện đơn giản. Con đặc biệt yêu thích
các nhân vật lịch sử (Trần Thủ Độ, Yết Kiêu, Bà
Triệu, Kim Đồng…) nên những quyển sách về lịch sử
luôn là lựa chọn hàng đầu thời điểm này. Con đọc
đi đọc lại 1 quyển đến khi con thuộc làu không cần
đến sách vẫn như con vẹt (điểm này Mẹ lại ngưỡng
mộ con vì Mẹ thì cố lắm cũng chỉ lướt được 1 lần
).
Tuy nhiên, thời điểm nhạy cảm ngôn ngữ này con cũng
làm mẹ đau đầu với những lần cố tình xuyên tạc,
nhí nhố, nói những từ bậy (con chưa hiểu) hoặc những
từ không có nghĩa. Con hay bày trò, làm cho các bạn cười
khoái trá. Các cô ưu ái nên nói là con hài hước, chứ ở
trường công thì chắc chắn con sẽ bị khép vào tội đầu
têu, bày trò…Các cô và Mẹ luôn phải nhắc nhở, đôi
khi dùng đến hình phạt để “xử lý” con vụ này…Mẹ
hy vọng sẽ rất sớm thì con sẽ chững chạc và hiểu
biết hơn. À, con còn rất hay lý sự, ông cụ non nữa
chứ, con luôn làm người khác bật cười với các phát
ngôn: “ông yêu cháu mà ông làm thế à?”, “Em thấy
anh chơi cái gì là đòi cái đấy, ghê gớm”, “trước
khi bà đánh cháu thì bà phải nhắc nhở cháu chứ”…
+ Tiếng Anh: theo
đánh giá của các cô thì con là cậu bé sôi nổi, tích
cực, phát âm rõ ràng, trí nhớ tốt. Nhưng Mẹ vẫn còn
mong muốn nhiều hơn thế. Mẹ mong con nói được câu dài
hơn, phản xạ tốt hơn…Được cái con rất tự tin khi
giao tiếp với người nước ngoài…Mục tiêu là khi con
tròn 5 tuổi thì Mẹ sẽ chuyển con lên lớp song ngữ để
con phát triển hơn về ngoại ngữ này.
+ Các thứ tiếng
khác: khác với hồi 3 tuổi – khi đó con đặc biệt đam
mê tiếng Tây Ban Nha, Nhật, Trung Quốc…Giờ thì con chẳng
đoái hoài đến các clip số đếm tiếng TBN nữa, thay vào
đó, con rất giỏi “chém” viết nhăng cuội ra giấy và
nói đây là tiếng Hàn Quốc =))
Khả năng hội
họa: Con bắt đầu có hứng thú và kiên nhẫn hơn với
các hoạt động tô màu. Con đặc biệt thích vẽ xe tăng,
vũ trụ theo trí tưởng tượng của riêng con theo phong
cách siêu tưởng :D Chả dám mơ con có năng khiếu với
môn này nhưng mong là qua hoạt động vẽ, tô màu thì con
sẽ được phát triển trí tưởng tượng và rèn luyện
tính kiên trì.
Cậu
thứ tròn 1 tuổi (tuổi âm lịch).
Những tưởng
đứa thứ 2 thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhưng với
con thì mọi chuyện không đơn giản thế. Khi con 2-3 tháng
tuổi, con gắt ngủ khủng khiếp, ông-bà-mẹ phải đổi
tay liên tục và tư thế ngủ cuối cùng của con là mẹ
bế dựng, tay giữ cổ, đung đưa. Sau một thời gian quấy
khóc, mẹ quyết định cho con “ra riêng” thì bỗng
nhiên con lại ngoan đột xuất, ngủ liền 1 mạch tới
sáng. Mẹ đi làm lúc con được 5 tháng, thời gian này
mọi nếp ăn ngủ đã tốt hơn. Tuy nhiên vấn đề mới
nan giải hơn là con không chịu ti bình…Ôi sao lại khác
thế nhỉ? Anh Cọ ngày xưa yêu bình hơn Mẹ còn con thì
nhất quyết nói không với bất kể loại bình gì. 8/3:
cả nhà (ông, bà, Cọ, Ca) tưng bừng chào đón ngày đại
lễ ở Hồng Ngọc. Cho con đi khám vì con có nước mũi
2-3 ngày, và tối thì hơi sốt, Mẹ đinh ninh chỉ là viêm
mũi. Thế mà Mẹ choáng váng với kết quả nội soi: con
bị viêm tai. Lại khác nữa…Anh Cọ hồi bé cũng hay bị
viêm mũi họng nhưng chưa 1 lần bị lên tai, làm cả nhà
chủ quan nghĩ rằng nhà mình không có gen “thối tai”
:D. Bắt đầu làm bạn kháng sinh. 1 tuần sau khám lại,
kết quả tốt nhưng chỉ được vài ngày thì con lại
sốt. Đưa con đi khám tại phòng khám gần nhà thì mẹ
lại choáng váng lần nữa khi bác sỹ nói tai con vẫn còn
dịch, bác sỹ còn “khủng bố tinh thần” mẹ bằng
các thông tin như: trích màng nhĩ, đặt ống thông khí.
Mẹ lặng người đi khi hình dung ra các kịch bản bác sỹ
đưa ra. Mẹ quyết định cho con thử thêm với thuốc.
Lại 1 tuần dài, nặng nề nữa trôi qua. Tái khám, vẫn
viêm tai. Lại những kịch bản trích màng nhĩ, đặt ống
thông khí. 80% đã khỏi, nhưng 20% này thì rất khó để
xử lý bằng thuốc…Một bài toán khó, mặc dù đã
chuẩn bị các phương án đối phó nhưng một lần nữa
mẹ lại đứng sững ra khi bác sỹ hỏi em muốn như thế
nào? Phải như thế nào nhỉ? Nghĩ đến dao kéo, gây tê,
gây mê là mẹ đã rùng mình, nhất là với bạn Ca bé
bỏng somali của Mẹ? Lại 1 lần nữa đánh bạc với
thuốc. Thêm 1 lần kháng sinh mạnh (Zinat) nữa rồi nếu
phải dùng đến biện pháp mạnh Mẹ cũng sẽ không ăn
năn hối hận. 5 ngày dài lê thê trôi qua, bà cháu mẹ
con bồng bế nhau đến phòng khám…Hồi hộp lo sợ hơn
cả lúc đi đẻ…Mẹ nhẹ người với kết quả tai con
đã tiến triển tốt, hết dịch…Phù…Nhưng bác sỹ
vẫn chưa buông tha, chưa cho mẹ được sung sướng, vẫn
phải thêm câu dọa nạt: Tai là dễ bị đi bị lại lắm
đấy nhá!. Vâng, em biết rồi chị ạ…Em cũng sợ lắm
rồi chị ạ, 1 tháng liền kháng sinh cũng đủ để em
toát mồ hôi rồi chị ạ. Được 1 tuần nhẹ cái đầu
thì con lại bắt đầu sốt cao 39-40 độ. 3 ngày liền,
cứ hết thuốc lại sốt xình xịch…Mẹ phải nghỉ ở
nhà theo “lệnh” của chị bán thuốc, chỉ để phục
vụ tutitu :D Đến ngày thứ 4 thì con nổi ban đỏ… Ối
trời nghe tin này thì mẹ đứng ngồi không yên, trong lúc
dịch sởi đang là chủ đề nóng, hơn 100 bạn đã ra đi
vì dịch này, đến Bố mà phải mất ngủ vì chuyện này
(sởi) thì không phải chuyện nhỏ :P. Ông bà, bố đưa
con đi Hồng Ngọc xét nghiệm máu, còn Mẹ thì ở công
ty mà đứng ngồi không yên. Trong lúc nước sôi lửa
bỏng mà họ bắt đợi 3 ngày mới có kết quả…Lại
sống trong hồi hộp…May mắn là con chỉ nổi ban 2 ngày
ở mặt và 1 ít sống lưng, sau đó lặn luôn nên chưa có
kết quả thì Mẹ cũng tự kết luận là con chỉ bị
phát ban. Hơn 2 tháng quay cuồng với các loại bệnh viện,
phòng khám, đủ thứ thuốc vào người, cân nặng con
không hề thay đổi làm mẹ bắt đầu có tí sốt ruột.
Vẫn biết sữa mẹ là tốt, là nguồn dinh dưỡng không
sữa nào bằng, vậy mà tại sao con lại không tăng cân
trong suốt 3-4 tháng nhỉ? Chế độ ăn dặm của con cũng
bình thường trong chuẩn, vậy thì vấn đề ở đâu?
Hum…bác sỹ dinh dưỡng ở nhà mình thì nói thật là
mình không có niềm tin nên cũng chưa muốn gõ cửa. Cai
sữa? Chuyển sang nhờ cậy con bò? Thật băn khoăn quá
đi…
Sang tháng 5, nắng
nóng bắt đầu, lại phải chiến đấu với nỗi lo mang
tên chị gió bật quạt? không bật? điều hòa? không điều
hòa? Nhưng dù sao thì cũng đỡ hơn cơn ác mộng mang tên
nồm, ẩm…Hy vọng đợt bổ sung Broncho Vaxom sẽ giúp con
có sức chiến đấu tốt hơn trong mấy tháng tới khi mà
dịch bệnh đang hoành hành.
Nuôi con mỗi đứa
mỗi khác, các chỉ tiêu cao xa như dots, flashcard với mẹ
bây giờ không còn nhiều ý nghĩa, mẹ chỉ mong 1 điều
thật nhỏ nhoi, giản dị là sức khỏe, tăng cân.
Các mốc phát
triển của con vẫn tốt. Lẫy 3.5 tháng, bò ~ 7 tháng,
đứng, đi men, răng lợi…Còn 1 cái khác nữa là con “ghê
gớm” hơn anh Cọ rất nhiều, con đòi gì là phải đòi
bằng được, không thỏa hiệp. Con đặc biệt thích gặm
nhấm, nếm tất cả những thứ xung quanh: hộp giấy, giày
dép, cốc thìa…Con nhận thức tốt hơn và dường như đã
hiểu những hội thoại đơn giản. Con bắt đầu bà bà,
măm măm, đi, tách…